Văn học Nga đề cập tới nền văn học của người Nga hoặc những người đã nhập cư vào Nga, được viết bằng tiếng Nga của các quốc gia độc lập khác nhau, trước đây hay hiện nay, từng là một phần trong lịch sử của nước Nga và Liên Xô. Thời kỳ trước thế kỷ 19, văn học Nga chưa được biết đến nhiều so với các nền văn học lớn khác trên thế giới, nhưng sang thế kỷ 19, văn học Nga đã trải qua một thời kỳ vàng son, rực rỡ, bắt đầu với các kiệt tác bằng thơ ca của Aleksandr Sergeyevich Pushkin, lên đến đỉnh cao nhờ hai nhà văn, tiểu thuyết gia vĩ đại Lev Nikolayevich Tolstoy và Fyodor Mikhailovich Dostoevsky, cũng như nhà viết kịch hàng đầu thế giới Anton Pavlovich Chekhov. Trong thế kỷ 20, các gương mặt điển hình của văn học Nga cũng là những tên tuổi lớn trong nền văn học của nhân loại như Vladimir Vladimirovich Mayakovsky, Boris Leonidovich Pasternak, Anna Akhmatova, Joseph Brodsky, Vladimir Vladimirovich Nabokov, Michail Aleksandrovich Sholokhov, Mikhail Afanasievich Bulgakov và Alexandr Isayevich Solzhenitsyn.
Thời kỳ đầu
Văn học cổ của Nga bao gồm một vài kiệt tác được viết bằng ngôn ngữ cổ của Nga. Các tác phẩm ẩn danh trong dân gian gồm Slovo o Polku Igoreve. Thể loại được gọi là đời sống của các thần thánh là thể loại phổ biến trong văn học cổ của Nga. Đời sống của Alexander Nevsky được xem như là một điển hình nổi tiếng của thể loại này. Các tác phẩm khác trong văn học cổ của Nga là Zadonschina, Physiologist, Synopsis và A Journey Beyond the Three Seas. Các tác phẩm anh hùng ca -- được truyền miệng trong dân gian -- là sự kết nối giữa đạo cơ đốc với truyền thống không theo đạo. Văn học thời Trung cổ Nga có sự áp đảo của tôn giáo và tín ngưỡng, và được sự hỗ trợ của ngôn ngữ giáo hội Slav. Những tác phẩm đầu tiên thuộc về tiếng Nga chỉ được nổi nên từ giữa thế kỷ 17.
Thời kỳ vàng son
Thế kỷ 19 được coi là thời kỳ vàng son, rực rỡ nhất của văn học Nga. Chủ nghĩa lãng mạn có điều kiện thăng hoa với các tên tuổi lớn về thơ ca, từ Vasily Andreyevich Zhukovsky và Aleksandr Sergeyevich Pushkin đến Mikhail Yuryevich Lermontov và Fyodor Ivanovich Tyutchev.
Văn học Nga thế kỷ 19 cũng được phát triển bởi một loạt các tên tuổi khác gồm nhà thơ ngụ ngôn Ivan Andreyevich Krylov; các nhà văn Vissarion Grigoryevich Belinsky và Aleksandr Ivanovich Herzen; các nhà viết kịch như Aleksandr Sergeyevich Griboedov và Aleksandr Nikolayevich Ostrovsky; các nhà thơ như Evgeny Abramovich Baratynsky, Konstantin Nikolayevich Batyushkov, Nikolai Alekseevich Nekrasov, Aleksey Konstantinovich Tolstoy, Fyodor Ivanovich Tyutchev, Afanasy Afanasievich Fet; và đặc biệt là nhóm các nhà tiểu thuyết gia vĩ đại như Nikolai Vasilevich Gogol, Lev Nikolayevich Tolstoy, Fyodor Mikhailovich Dostoevsky, Nikolai Semyonovich Leskov, Ivan Sergeyevich Turgenev, Mikhail Evgrafovich Saltykov-Shchedrin và Ivan Alexandrovich Goncharov.
Ảnh hưởng rộng lớn của Pushkin là không thể phủ nhận. ông được ca ngợi và công nhận cả về sự tinh tế, thành thục trong việc sử dụng ngôn ngữ tiếng Nga đồng thời nâng tầm cho nền văn học Nga lên một vị trí mới. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là một tiểu thuyết bằng thơ, Eugene Onegin. Trong lĩnh vực tiểu thuyết, Lev Tolstoy và Fyodor Dostoevsky là những người khổng lồ, vẫn là những nhân vật lừng danh trên thế giới, nhiều học giả coi họ là những tiểu thuyết gia vĩ đại nhất mọi thời đại.
Thời Xô viết
Thời kỳ Xô viết có ảnh hưởng tới văn học Nga là sau năm 1917. Maxim Gorky, Nhà văn đoạt Giải Nobel văn học Michail Aleksandrovich Sholokhov, Valentin Petrovich Kataev, Aleksei Nikolaevich Tolstoi, Vladimir Vladimirovich Mayakovsky, Ilf và Petrov trở thành những gương mặt nổi bật của Văn học Xô viết. Mặc dù chủ nghĩa hiện thực xã hội giành được sự ủng hộ của chính quyền Liên bang Xô viết, nhưng một số nhà văn như Mikhail Afanasievich Bulgakov, Boris Leonidovich Pasternak, Andrei Platonov, Osip Emilyevich Mandelstam, Yury Valentinovich Trifonov, Isaac Emmanuilovich Babel và Vasily Semyonovich Grossman - vẫn bí mật tiếp tục truyền thống của văn học Nga, họ viết văn nhưng không hi vọng vào việc được xuất bản như là một tác phẩm tận sau khi họ đã chết.